Những khung hình khiến mình chảy nước mắt mà chẳng biết giải thích như thế nào trong suốt chap này, khóc mà không ngừng được luôn chẳng hiểu tại sao.
Chap trước | Mục lục | Chap sau
…So với việc tới một nơi xa lạ, tranh đoạt một mảnh trời riêng cho mình, chẳng bằng trở lại nơi mình đã quen thuộc, đoạt lại những thứ vốn nên thuộc về mình…
Thoại quá đỉnh, thích cả cách tác giả vẽ, mỗi một động tác, mỗi một cử chỉ của nhân vật đều tình một cách rất tự nhiên, không gượng gạo và nó mang lại cảm xúc lắng đọng cho người đọc. Cho nên là tôi mê bộ này quá rồi o((>ω< ))o
Thích cái cách tác giả vẻ cảnh H ở góc nghiêng nhẹ nhàng chậm rãi như thế. Sự gắn bó chặt chẽ giữa hai cơ thể khiến mình cảm thấy thứ họ trao nhau không chỉ là sự thoả mãn tình dục mà còn là hơi ấm, sự an ủi nữa. Mê quá, tất nhiên là vẫn rất hỏny.
chap này vẫn thật cảm động và đáng suy ngẫm!
Thanks nhà Hắc~ <3 <3 <3
Cảnh H đẹp thật sự. Đỉnh quá rồi!
Điểm giao nhau của cả 2 là sự cô độc. Chưa bao giờ là trễ cả chỉ có đúng người đúng lúc hay không mà thôi ~
Bexan từ trước đã bị mất mát chút gì đó và đến khi gặp Minsuk thì cậu vẫn còn ngời ngợi…hmmm sẽ tốt cho cả hai chứ khi thành thật nhau ෆ╹ .̮ ╹ෆ
ở bexan lúc nào cũng toả ra cái gì đó ma mị và cô đơn, đặc biệt là đôi mắt sáng rực nhưng cũng sâu hút. nội tâm của bexan sâu xa quá…
Thật tốt khi bây giờ Bexan không còn cô đơn nữa
❤❤❤❤❤❤ . Cảm ơn nhóm dịch