Thề luôn, cái kiểu vẫy đuôi nguây nguẩy như thế ai mà ko nhận ra cho được…
Chap trước | Mục lục | Chap sau
…So với việc tới một nơi xa lạ, tranh đoạt một mảnh trời riêng cho mình, chẳng bằng trở lại nơi mình đã quen thuộc, đoạt lại những thứ vốn nên thuộc về mình…
Phải nói là cực kì lộ liễu luôn ý Dojin ạ, t nhìn còn nhận ra:)))
Cái điệu vẫy đuôi của Do Jin k đổi tí nào luôn, cute quá
haiz… come-out với người nhà k dễ đc chấp nhận như bạn bè thân thuộc đâu Do Jin ah… mà là cả 1 quá trình cần rất nhiều thời gian để đánh đổi lấy sự thấu hiểu cùng cái gật đầu ‘chấp nhận’ thoy đấy.. Cố lên nào đôi bạn trẻ~ (/->o<-)/
Hay quá
bình luận đầu luôn, mà truyện dễ thương ghê