Ẹc mọi người, câu ‘Sau này Hoành tha lỗi cho Hoàng thượng, 3 người sống bên nhau hạnh phúc, happy ending ~~~’ ở chap trước của mình là đang tự sướng thôi, chứ bản Hàn vẫn đang ongoing nên chẳng biết kết thế nào đâu nhé
Ở chap trước có một cmt như thế này: “Không biết các bạn thấy thế nào chứ chỉ vì con cầm sợi tóc mà nắm cổ con lên là đm khốn nạn :)) kể cả nó có cố ý giựt thật thì cũng ko đc làm thế chứ, má đm đọc đoạn cuối tức thế, kiểu này chắc bảo vì thụ mà bỏ con chắc ông bỏ luôn 🙂 ngứa mắt thật sự mà”, thì mình muốn phản biện một chút.
Đúng là nếu ở thế giới thực tại và bình thường, đối xử với con cái như thế này thì không yêu thương được, nhưng bối cảnh đây là gia đình đế vương phong kiến, anh em giết nhau đoạt vị không phải chuyện lạ, cha con cũng vậy, không có thứ là nhân đạo hay tình cảm gia đình ở đây, huống chi ngay từ chap mở đầu và các tiền kiếp của anh Hoàng, anh đều là người vô tình tàn nhẫn, giết người như ngóe, ngoài Hoành ra anh chẳng để bất cứ thứ gì vào mắt cả nên việc anh đối xử với thái tử (chắc chắn anh chẳng có tí tình cảm nào với mẹ của thằng bé) như người lạ là bình thường. Và sợi tóc theo ý hiểu của bạn trong bộ truyện này nó cũng không đơn giản là sợi tóc. Cuối cùng là cái giả thuyết của bạn ‘nếu Hoành bảo hoàng thượng bỏ con thì hoàng thượng cũng bỏ, theo mình thì hoàn toàn đúng đấy, thậm chí nếu hoành bảo giết luôn thì có lẽ anh ấy cũng chẳng tiếc gì đâu, nhưng hoành không phải loại người như vậy. Thấy thằng bé bị đối xử thế ai cũng thương nhưng cũng phải có lý trí chứ nhỉ?!
Tiếp theo là câu trả lời nội tần nói như vậy của thái tử ở chap trước, mình nghĩ ở đây thằng nhóc hoàn toàn nói theo sự thật chứ không phải nói dối hay muốn đổ tội lên đầu của Hoành đâu, nó hoàn toàn ngây thơ, có lẽ ban đầu đúng là bị bà Hoa phi xúi làm khó Hoành thật, nhưng khi đến gặp thì nghe nói ‘đây là đồ của hoàng thượng, hoàng thượng muốn nó…’ nên thằng nhóc mới nảy ra ý định mang nó đến cho hoàng thượng thôi.
Còn ở chap này, có lẽ hoàng thượng đang lươn lẹo vì muốn chiếm đoạt toàn bộ cơ thể Hoành, thường các chi tiết nữ chính muốn chết mà không có quyền chết vì cơ thể đã thuộc về nam chính rất thường thấy trong ngôn tình không biết ở đây thì sao^^
Spoils chap sau:
‘Như Tai chẳng hạn.
Mỗi lần lưỡi ta chạm vào tai ngươi, ngươi đều nổi hết da gà lên.
Hay môi cũng được.
Ta chưa bao giờ gặp qua một người nam nhân nào có đôi môi như ngươi.
Mắt cũng được.
Mỗi lần nhìn vào đôi mắt của ngươi đều khiến ta như si như say vậy.
Thật muốn móc nó ra đặt trên đĩa.
Để đôi mắt này chỉ nhìn mỗi mình ta mà thôi.
Vốn ta cũng cảm thấy mình không phải là người bình thường
Nhưng gần đây ta càng cảm thấy mình phát điên rồi.’
Chap trước | Mục lục | Chap sau
Mấy bạn chỉ hóng chịch nhau hơi bị vô duyên ấy -_-
Hay quá
Tr ơi. Mình khóc luôn. Thương Hoành quá huhuhu
Mình k đọc cmt ở chap trc, n khi đọc đc ở trên, thì ngay lúc đầu suy nghĩ của mình cũng giống y như bên dưới nhà phân tích. K phải tự nhiên mà ng đời có câu nghe muốn mòn tai “Nhà Đế vương vốn vô tình”. Đọc truyện và cũng nên bình tĩnh suy ngẫm phù hợp với hoàn cảnh , cốt truyện. Phản ứng thái quá rất dễ làm tụt nứng của tác giả, dịch giả, và độc giả khác =))
…khó he rồi …thời đó thì chuyện he khó lắm, trừ khi chuyển kiếp đến hiện đại…mọng họ hp
Ad chơi lừa người…. ༎ຶ‿༎ຶ
Quả font chữ xanh đỏ dài ngoằng đọc mún hoa mắt lun
Mong là kiếp này Hoành sẽ học được cách mạnh mẽ hơn và cư xử khéo léo hơn, vì dù sao cái số nó đã thế rồi thì cũng phải thay đổi để thích ứng thôi. Mong là anh Hoàng kiếp này học được cách tém tém lại và đối xử với Hoành và những người liên quan theo cách mà Hoành muốn. Chứ trời hỡi mình không hiểu nổi sao mà có thể bênh được anh Hoành luôn ấy, bức người ta đến mức tự sát và mong là kiếp sau làm ơn đừng nhớ ra mình vậy mà không kinh khủng sao?
tàn bạo vs cả thế giới chỉ cuối vs 1 mk em