Thủy Bắp ở chap 17: “Đọc chap này vừa thương vừa giận anh Thượng, nhưng lại ko biết làm sao. Ảnh là hoàng thượng có tự tôn của ảnh, hơn nữa ảnh còn là hoàng thượng nắm thực quyền nữa, chớ chẳng phải kiểu hoàng thượng bị quan văn quan võ chèn ép, vậy mà với Hoành ảnh lại vô phương như vậy. Làm sao chịu nổi, người mình say mê nói kiểu t ko yêu người, muốn thân thể thì lấy đi, dù sao t cũng sắp chết, chẳng luyến tiếc j nữa, ngươi muốn gì làm đi, nhưng tim ta thì ngươi ko bao giờ lấy đc. Nhưng thứ duy nhất anh Hoàng Thượng cần, chẳng phải chỉ là tâm của Hoành thôi sao. Dịu dàng ko đc cưỡng ép chẳng xong, mình thấy thương ảnh thật sự luôn á ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )”
Chap trước | Mục lục | Chap sau
Tò mò kiếp trước giọt nước tràn ly nào đã khiến anh Hoành 44
Truyện này ngược mạnh quá
Đọc đến đây hiểu tại sao ảnh 44 rồi
Hehe=))
Hay quá
Sắp đến cảnh H nhưng sao tui thấy buồn quá
trời ơi tôi mà là hoành là tự tử đi cho nhanh rồi-))).
Thương hoành, t mà là hoành chắc t cũng tự tử lâu r