“Ngươi cũng gầy đi nhiều quá. Một người tưởng chừng như cứng rắn hơn sắt đá, không thứ gì có thể tổn thương được như người… Bây giờ khóe mắt cũng lộ ra nét mệt mỏi rồi.”
“Một lần cuối nữa thôi… Cho ta được gặp nam nhân từng nói sẽ cùng ta nhìn ngắm thế giới ngàn năm sau đó.”
“Ta đã từng rất mong đợi người, nhưng ngươi đã hủy hoại mọi thứ rồi, chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Ta hy vọng… Nếu ta hóa thành chim bay về thế giới xa xăm ấy, nếu chúng ta có tình cờ gặp lại nhau, cầu xin ngươi đừng nhận ta ra, mà hãy dùng cung tên trực tiếp bắn ta đi.
Bạn nghĩ Hoành sẽ đưa chén rượu ấy cho hoàng thượng uống sao, hoàng thượng đang nghĩ như vậy (?), còn mình thì tin là sau gặp mặt lần cuối này Hoành sẽ tự uống cổ độc để gánh chịu hết tất cả. Mong ước của Hoành từ đầu truyện đến giờ, có lẽ chỉ là giải thoát thành cánh chim để tự do bay lượn thôi…
Theo dõi Instagram nhà mình nhé mn: Tại đây
Chap trước | Mục lục | Chap sau
Câu mình ám ảnh nhất: “Một lần cuối nữa thôi… Cho ta được gặp nam nhân từng nói sẽ cùng ta nhìn ngắm thế giới ngàn năm sau đó.”
Hay quá
Đau đớn dằn vặt yêu là như thế này sao?
Hoành đã uống chén rượu ấy, nên khi đứng trên thành, bị chuông rung mà ngã chết. Cả 2 người đến khi chết cũng chưa thể biết , và chưa dám tin vào tâm ý đối phương. “Yêu là phải nói, cũng như đói là phải ăn”. Cố gắng đừng để nuối tiếc
Hay z tr
Chap này hay quá
Ui vậy là hoàng thượng lúc này nghĩ rằng Hoành chỉ đang giả vờ ân ái để dụ ảnh uống rượu độc, trong khi nụ hôn này là thật lòng mà, tâm tư đó cũng là thật, nhưng nỗi oán hận anh cũng là thật.
Bạn Hoành tự uống chắc. Và đó cũng là cái cớ cho cái tên kia tự mình bổ não, tự mình đa tình. Cơ mà Hoành giận cũng đúng, chí lớn nhìn ngắm giang san ngàn năm sau lại chỉ vì những thứ oan nghiệt đó mà bị bóp nát. Mất đi tia sáng, con người âm u đau khổ cũng k lạ. Và tên đáng tội nhất là tên ca ca kia!!!!!
Rưng rưng.. bỗng vỡ oà “ một lần nữa thôi.. hãy cho ta thấy lại nam nhân từng nói sẽ cùng ta ngắm nhìn ngàn năm sau đó””