“Phải làm gì ngươi mới tin tưởng ta chứ? Lần trước ngươi bẻ gãy chân phải, lần này bẻ gãy nốt chân trái được không? Ngươi muốn cầm đi hai chân của ta cũng được, bởi vì chúng chẳng còn tác dụng với ta nữa. Ta sẽ không đi đâu đâu, ta đã có nơi mình muốn thuộc về rồi.” Nghe mấy lời thiếu tự tin của Hoàng mà đau hết lòng, nhưng bù lại lời thổ lộ của Hoành, ngọt muốn chết tuy nó hơi theo kiểu bạo lực hihi…
Chap trước | Mục lục | Chap sau
Nghe lời quả là đáng iuuu
Ultr truyện hay quá cuối cùng cũng viên mãn về bên nhau, nhưng mình hi vọng tất cả tiếng lòng của Hoành đều nói ra thành lời để anh Hoàng nghe được
Hay quá
“Vì nó là thứ ngươi không thể nhìn thấy nên có lẽ trước giờ ngươi vẫn không biết. Ngươi đã có nó rồi” U là trùi câu này hay muốn xĩu lun ák!! Đó giờ chưa thấy câu tỏ tình nào xuất sắc bằng câu này lun é…
Chap này ngọt quá
Phải nói là Hoành đã thương anh từ cái nhìn đầu tiên cơ.
hít đường
Hi vọng đừng ngược nữa