Top cmt bên Hàn: “Hình như Jeong Un đã biết rồi thì phải, về việc mình sẽ không thể nào quên được Gyeo Han dù cho có xuất hiện bạn đời. Đứa trẻ đó đã đánh dấu Jeong Un rồi mà. Có lẽ sự nhờ vả này có hơi tàn nhẫn, nhưng tôi mong (chị tác giả) hãy cố gắng cầm cự chịu đựng dù chị có đang bị bệnh. Và chị nhất định sẽ sống trong những tháng ngày đẹp đẽ tựa như hoa.
Và không lẽ Gyeo Han là tù nhân chăng? Còn không thì là một sự tồn tại nào đó của thế giới mới? Dù có là ai thì tôi cũng vẫn thích cho nên chị nhất định phải để Gyeo Han và Jeong Un đi tới cuối cùng của tác phẩm nhé.
Ngài tác giả ơi~ Hãy chăm lo cho sức khỏe của bản thân và hẹn gặp lại chị vào tháng 8 nhé.”
Chào mn, vol2 của đến đây nào cõng ta đi chơi đến chap 30 là end rồi, chẳng hiểu sao mình cảm thấy truyện đang có xu hướng buồn ngược kiểu gì ấy, câu chuyện của ông Gyeohan buồn quá, cả chi tiết đôi giầy hoa mà gia gia không để đeo cho nãi nãi, JeongUn lại nói ‘có lẽ về sau cũng không thể đeo cho ngươi’, giống như câu chuyện hậu thế sẽ đi theo cái lối đó và hai người chỉ có thể nắm tay sau khi chết vậy -_- Câu nói cuối vol của Jeongun như kiểu nếu sau này gặp được một âm nhân (?) tương xứng Jeongun sẽ rời khỏi Gyeohan và đi theo người đó, cái suy nghĩ làm lồng ngực mình nặng nề ghê. Vol3 trên Ridibooks đã chạy rồi, gần đây Bông bận thi nên bọn mình hơi bị lỡ update nhưng sẽ bù một số chap nữa cho các bạn trong thời gian sớm. Cảm ơn mn.
Chap trước | Mục lục | Chap sau
Ngược ít thôi nha tác giả, con tim yếu đuối của mình kh chịu nổi đâu huhu
có lẽ JeongUn biết mình không phải là con người? nên mới không dám hứa hẹn 1 đôi giày hoa thì sao nhỉ? với lại thân phận của Gyeohan của chưa được xác nhận nên JeongUn cũng chỉ tin đó là người bình thường thì sao??????????
Hơi sad r nhaaaaaa
Từ vol1 tui đã sợ rùi ấy :((( vì kiểu xã hội xưa như vầy thì chuyện tình hay lâm li bi đát lắm nma vẫn ôm hi vọng ạaaaa. Xúc động quá hic
ui sao thương quá nè
dự là truyện sẽ gấc zàiiiiii chỉ mong tác giả ít ngược tí T_T trái tym toy k chịu nỏi đâu huhu
Thích mấy chap về Gyeohan lúc nhỏ ghê, những câu chuyện thật cảm động, đáng iu. Có cục cưng như Gyeohan mà nuôi lúc tuổi già thì cũng hạnh phúc quá.
Nghe mùi ngược đâu đây