Hãy cảm nhận chapter này bằng cả trái tim các bạn nhé, từng nét mặt cử chỉ và ánh mắt, hãy cảm nhận thật sâu sắc lời nói vô hình mà Soohyuk và Woflgang đang trao cho nhau! Lúc đầu tôi đã cảm thấy thật bối rối vì giữa họ không xuất hiện một lời đối thoại nào nhưng cuối cùng mọi thứ chỉ gói gọn lại ở 4 chữ “Ta là của Ngài” mà thôi! Tuyệt! Một lần nữa phục sát đất tài năng của Haga và Kang Jiyoung, khả năng miêu tả cảm xúc bằng hình ảnh mà không sử dụng bất kỳ một lời thoại nào khác. Tuyệt vời!
Nếu bạn nào vẫn không hiểu thì có thể tham khảo thên phần này, theo TV Tropes nói Wolfgang sau khi biết đêm đó Soohyuk phải ngủ với quốc vương thì đã rất tức giận, mất kiểm soát và lập tức không suy nghĩ mà ‘đánh dấu’ Soohyuk là của mình. Hai người nhân ‘kế hoạch không dự tính trước’ này thổ lộ và chấp nhận tình cảm của nhau. Tình cảm này là một loại tình cảm rất khó nói, cũng không hẳn là tình yêu mà một cái gì sâu sắc hơn nữa :3 :3 :3
Chap trước | Mục lục | Chap sau
Chap trước tởm lợm đến nổi da gà may chap này cứu vãn
Bộ này nét đẹp nội dung siêu hay mà ít nổi quá chời
sao lại cắn, tui sợ ông vua thấy cái dấu ổng cáu ổng đánh ẻm á:(
Có những thứ tuyệt vời đến nỗi không thể diễn tả bằng lời nói, chỉ cần chút ánh mắt biểu cảm ấy cũng đủ để cảm thấy hai người họ gắn kết tới độ nào. Wolfgang nhận ra ngay nét mặt trắng bệch của Shin ngay khi bước khỏi phòng nở hoa, quan tâm lo lắng cho em như thể sợ lão ‘cha’ đã làm gì em ấy. Trong vô thức Wolfgang quên đi bản chất mối quan hệ mà cậu biết, bất chấp thân phận hay giá trị con người mà dành cho em ấy từng chút ân cần trân trọng mà nơi máu lạnh ấy không bao giờ tồn tại. Đem đến cho em tia hi vọng duy nhất có thể phá bỏ xiềng xích gông cùm ‘đôi cánh’ em. Phá bỏ chiếc lồng son giam hãm thiên thần cánh trắng xinh đẹp…
Thật sự thì đây là lần thứ 3-4 gì đó tui đọc lại bộ này rồi nhưng mà chap này vẫn để lại cho tui một ấn tượng rất là khó phai luôn, họa sĩ miêu tả nét mặt và suy nghĩ của nhân vật cực đỉnh, và chap này cũng là một “cột mốc ” để bắt đầu kế hoạch của 2 đứa nó, nchung là, tr ơi đỉnh quãi, mãi iu
Ban đầu t cũng hơi bỡ ngỡ và vô cùng tò mò tại sao tác giả không thể tiết lộ rốt cuộc Shin đã nói gì với Wolfgang, cho đến khi trải qua từng khung ảnh, t mới thật sự thoát khỏi nó và ôi hỡi dm t đã cảm thán rất nhiều.
Bất chợt gặp nhau ở hành lang, Wolfgang nhanh chóng nhận ra Shin rất khác bình thường, đặc biệt là gặp nhau trước phòng của quốc vương, và có lẽ vì gặp được Wolfgang mà sự ghê tởm, mệt mỏi của Shin sau khi trải qua cái đêm “chết đi sống lại” được đẩy đến đỉnh điểm để thốt ra rằng “Ta là của Ngài”. Câu nói đó như một lời cầu xin, thành khẩn nhưng cũng vừa tha thiết trở thành một người đặc biệt của Wolfgang.
1 chap nhưng mang đủ màu sắc, ghê tởm, tha thiết, mãnh liệt, dịu dàng đều có, đến cái nỗi mà không cần một lời thoại nào nhưng xuất sắc vô cùng.
Cái chi tiết Shin vội vã rút tay về khi Wolfgang chạm vào mình giống như hãy còn sợ hãi lắm vì ban đầu Wolfgang đã hứa sẽ không chạm vào tài sản của quốc vương, nhưng mà giờ “Ta là của ngài” rồi thì không còn lí do gì phải xa cách nhau bởi một mảnh vải như thế!
Thích cái câu chốt hạ đó lắm, như cột mốc khẳng định Wolfgang là ưu tiên duy nhất, cũng là người duy nhất mà Shin có thể dựa dẫm, tin tưởng.
Ncl t đánh giá cao truyện lắm, cái mà chưa có bộ truyện nào làm được.
Aaaa sao giờ mình mới đọc bộ này vậy?????
Aaaaaa khoái chít tui mấttt