“Shin. Là người sao… Shin.. Shin… Shin…” Nó mang cảm xúc hoảng hốt, sợ hãi, không thể tin còn có đau khổ bất lực nữa…
Quá nhiều cảm xúc trộn lẫn vào từng chữ “Shin” da diết, vô cùng thê lương, từng chữ “Shin” như từng nhát cứa vào trong lòng người đọc.
Câu nói của Soohyuk: “Ngài không được phép dừng lại, không phải ở đây….Bên ngoài kia còn rất nhiều sinh mạng cần ngài cứu giúp, hơn thần…”
và ánh mắt gần như là buộc phải từ bỏ việc sẽ đi giết Quốc vương ngay lập tức của Wolfgang, đây là một sự bất lực đầy đau khổ, muốn làm mà không thể làm, trọng trách trên vai quá lớn, thực lực cũng không đủ…. Cả hai người đều không thể làm gì cả, chỉ có thể lặng im và chịu đựng mà thôi……… Ám ảnh thật sự!
Không spoils truyện nhé các bạn, còn thấy nữa là block đấy!
Dưới đây là thả thính phần 2 của truyện, xíu xịu thôi ^^
Chap trước | Mục lục | Chap sau
hồi lần đầu tiên đọc truyện thì t đã skip chap này sau khi coi khúc đầu, bh đối mặt với chap này thì đúng như dự kiến đau lòng dã man(´;ω;`)
Nặng nề quá
ai nói cho tui biết là đêm đó Shin chưa bị ông vua hại dk mng
Không hiểu sao đọc chap này xong t lại khóc nghẹn. Khóc cho bóng hình bé bỏng gầy còm của SooHyun đứng trong gió tuyết, khóc cho sự bất lực của WolfGang khi đứng trước cái gọi là quyền lực
Nổi hết cả da gà, t không nghĩ mọi chuyện sẽ như vậy
đọc hết chap này , t vẫn mong đây chỉ là ác mộng của Wolfgang . T không tin là sự thật luôn ấy..
Sao tác giả có thể vẽ và viết ra những khung truyện làm người đọc nổi da gà và nhiều cảm xúc đến vậy. Nó.. nó..nặng nề quá đi
Quyền lực đi chung vs trách nhiệm, nó là sức nặng trên vai người gánh vác, đương nhiên trở thành một vị vua không chỉ có quyền lực, nó còn đi chung vs mạng sống của hàng ngàn con người, Wolfgang không thể chỉ vì cứu Shin mà bỏ đi cơ hội cứu hàng ngàn người đang chết dần chết mòn ở ngoài kia đc, dù có tức giận, có đau khổ, có bất lực cũng phải nén vào trong mà bước tiếp, từng tiếng gọi nó chất chứa sự hoảng loạn và tự trách khi biết lí do của Wolfgang, nát lòng thật sự