“Thôi ngụy biện đi, và đừng nhầm lẫn nữa. Ta không trở thành vua vì ta sở hữu mái tóc vàng. Ta trở thành vua vì chính đôi tay này đã chặt đầu tên khốn tóc vàng đó!!”
– “Bệ hạ, hiện tại chân ta không thể di chuyển được… Xin ngài, hãy bỏ ta lại đây và tự cứu mình đi. Ngài đang mạo hiểm tính mạng của mình đấy!”
– ‘Sao em lại thốt ra những lời như thế?! Em sẽ không bao giờ mất ta đâu. Chẳng phải ta đã từng hứa sẽ không để em phải chịu cảnh tượng đó rồi à? Và nó cũng có nghĩa là ta đã hứa sẽ không bao giờ để mất em!! Ta không thể… sống thiếu em, không có em, ta sẽ không còn là ta hoàn chỉnh nữa…! Tại sao em lại không hiểu điều đó vậy!!!’
Wolfgang đúng là chưa bao giờ làm tôi thất vọng, từng lời ổng nói, từng hành động ổng làm đều khiến tôi khâm phục và rung động không thôi… Hiu, nhưng lời hứa sẽ không bao giờ mất nhau này có lẽ ngay sau khi ổng nói thì chuẩn bị phải thất hứa rồi… Con rắn nuôi thế quái nào được to đùng thế chứ @@
Chap trước | Mục lục | Chap sau
Ai cũng xứng đáng có 1 Shin và 1 Wolf trong đời
con rắn này xài kính phóng to của doraemon=))
ui giờiii ơiii haiyan còn đứng đó lmj =))đi cíu 2 ẻm đi trrr=))))
con rắn nài chơi ngải hay j mà to thé 😀 ?
mịa, truyện hay vãi cuk, như đang đọc thơ tình vậy, hay pay chink lun : )
Rắn này ổng cjo chơi ngải mới to đc như thế đúng ko chứ ko thể nào có con rắn to thế đc 😀
Rắn t ko to nhm sang hơn rắn m nha con :))
Obanai rất thích điều này, có lúc không thích