Ta khao khát ngươi như đại hạn chờ mưa. Bộ dạng này của ngươi khiến ta sợ hãi, yết hầu đau đớn, máu tươi giàn giụa. Ngươi triệt để chiếm hữu ta, rồi cuối cùng biến ta thành kẻ hèn nhát. Trong giấc mơ, cho dù ta có giết bọn chúng bao nhiêu lần, Beom cũng không bao giờ tỉnh lại. Hoa hạnh bên hàng rào nở rồi, đợi hoa tàn… Có quả hạnh rồi, chúng ta cùng nhau hái xuống ăn nhé.
Chap trước | Mục lục | Chap sau
Translator: Vừa trans vừa khóc huhuhu T.T
Nước mắt t rưng rưng luôn á. Tình yêu này khó lắm mới đơm hoa nhưng lại bị ng đời dị nghị ..
Đại Nhân lụy bé rồii
:((
thương Đại Nhân vì không có được tình yêu thương của ai mà phải cầu xin người mình thương đừng bỏ mặc mình. Thương Beom vì không muốn những người mình thương yêu phải vì mình mà chịu tiếng ác. Chương này đọc buồn quá
Đm t khóc rồi đấy(kh đùa đâu):(
Duma khóc rồi này T-T bắt đền đó T-T
Chợt nhận ra bl toàn chuyên Văn =))
Đại nhân mơ Beom chết mà ngài mới là ng đi trước bỏ Beom một mình ở lại dưới gốc cây tử đằng…