
‘Beom. Chờ ta khỏi rồi, chúng ta cùng về thôn của chàng đi. Eunhoo từng bảo, thôn đồ tể có một cây tử đằng hoa không bao giờ tàn… Ta cứ nghĩ về câu chuyện đó mãi. Sớm biết vậy đã đến nhìn một cái rồi hẵng đi, ước một điều ước với cái cây đó. Ước kiếp sau còn có thể có tương lai dài hơn nữa, dù thế nào cũng muốn ở bên cạnh chàng.’
‘Đại nhân… Chúng ta đi ngắm hoa nhé. Ngày đông ấy ta cõng đại nhân liều mạng chạy, một giây cũng không dừng. Giống hệt như cái ngày chúng ta chạy trốn. Kỳ lạ là cõng đại nhân vẫn mềm mại như vậy. Điều kỳ lạ này… Giống như đại nhân đến chết cũng muốn giữ lời hứa với ta. Ta đã chạy không ngơi nghỉ. Cho dù chân mình đông cứng Cổ họng bị gió lạnh tổn thương. Ngày đông ấy, chúng ta chạy về phía mùa xuân.”
Đm, vừa edit vừa phải dừng lại mấy lần lau nước mắt, lấ y tinh thần mới làm cho xong được, có lẽ tác giả muốn khắc họa một tình yêu truyền kiếp cho Beom và đại nhân, nhưng sau chap này đối với t dù có bao nhiêu kiếp sau, cái sự BE đau đớn này vẫn không thể nào lu mờ được, sao không phải là hạnh phúc ở kiếp này bên nhau đến già ở kiếp này mà lại hẹn nhau ở kiếp sau, đậu xanh, xin lỗi nếu làm mn tụt mood nhưng thà không có ngoại truyện còn hơn, đậu, đau lòng quá…
Chap trước | Mục lục | Chap sau
Trời ơi đường trộn thuỷ tinh tim t đau quá huhuhuhuhuhu
T nghĩ kiếp trc kết thúc v cũng hợp lí thật sự cuộc sống của 2 ng quá khổ… Beom thì hư bên mắt, đại nhân thì bệnh tật liên miên, sống mà phải chịu cảnh mãi nó cũng gọt mòn con ng, nên thôi để 2 ng kết thúc với nhau ở trên thiên đàng có khi sẽ tốt hơn… Dù s đi nữa cuối cùng hiện tại 2 ng vẫn hạnh phúc k cần lo nghĩ về nhiều vd khác
thề luôn mỗi khi đọc tới chap nào của truyện này là t đôi khi lại vô thức khóc, kể cả chap hp, chap H hay là chap buồn
đọc đi đọc lại vẫn vô thức khóc như lần đầu. Hình ảnh người con trai vòng tay qua khẽ ôm chặn giờ lại đung đưa theo từng nhịp chạy, vẫn là hình bóng hai người đàn ông khi ấy nhưng giờ chẳng thể có lại được cảm giác đó. Thứ cảm giác ấm áp đến hạnh phúc chỉ riêng đối phương mới có thể đem đến cho nhau. May là còn nữa chứ dừng lại ở đây chắc tui khóc ngất mất, ngưỡng mộ tình yêu của hai người thực sự
Đau thật
Đọc lại lần 3 vẫng khóc như chó huhuhu
khóc lụt nhà vì bộ này=))
Tác giả lại chọc em… Đang đẹp đang vui đang hạnh mà