Một like cho Bạch Lâm vì trả lời nhanh gọn dứt khoát, làm Hà Ngụy chết tâm sớm để còn sớm nhận ra Vạn Quân vẫn luôn bên cạnh ảnh…
Hầu như truyện nào có cảnh trên núi là y như rằng gặp mưa gặp lũ rồi trượt chân mất tích gì đó mn nhỉ ^^
Chap trước | Mục lục | Chap sau
Cấn cấn
Đau thật đấy ko đùa đc đâu
Ko níu kéo nhiều mới đỡ đau,cứ dai dẳng mãi cứ như là chỉ chờ đến lượt rồi chết ‘tâm’ vậy
Đọc xg chap này đau lòng wa
rất khen anh Bạch Lâm vì sự thẳng thắn của anh nhưng đau lòng Hà Ngụy quá à 🙁 khổ trước sướng sau, Vạn Quân sẽ luôn bên anh mà