Gòi gòi gấc là điềm nha, uống rượu với tâm trạng như này rồi sẽ có chuyện gì đó xảy ra đúng không???
Chap trước | Mục lục | Chap sau
…So với việc tới một nơi xa lạ, tranh đoạt một mảnh trời riêng cho mình, chẳng bằng trở lại nơi mình đã quen thuộc, đoạt lại những thứ vốn nên thuộc về mình…
Nhà thầu drop bộ này rùi seo :<< tiếc nhỉ
Thề nhó nếu mà uống rượi xong là có điềm liền hay là uống xong làm abcxyz xong là bot8 chạy trốn ko ta sợ cóa điềm quá ( cái đó là suy nghĩ của tui thui )
Đọc chap đầu mình nghĩ là In và phò mã đã ấy ấy rồi cơ . Mà ở đây ổng còn k đề phòng, phò mã còn e thẹn quá chừng
Mình nhớ từ chap 1 đã có đoạn In đè phò mã xuống giường xong phò mã kêu đừng mà rồi mà nhỉ. Đoạn nhớ lại khi In đến viếng đám tang của công chúa. Sao giờ 2 ng lại ntn nhỉ? Thấy hơi lạ
“Ngài đã nói… là sẽ mời ta uống rượu mà.”
Đọc mà xót xa cho So Deok Chun. Chung quanh ai cũng lợi dụng ta, chỉ có mình ngài là thật lòng đối đãi với ta. Có lẽ đây là điều Deok Chun đã luôn muốn nói.
Mọi chuyện không như tui đã dự đoán hehe. Phò mã đúng là… không phải ngây thơ, mà kiểu ổng nghiêm túc quá í. Từ công việc cho đến chuyện ấy ấy, lúc nào ổng cũng “nói có sách mách có chứng”, đúng là con người đọc sách để sống mà ( theo lời của Hong ti mãnh =))) Nghiêm túc quá nên lại hoá ra vụng về. Qua cuộc nói chuyện giữa So chấp sự với phò mã thì tui thấy có vẻ con đường làm quan của Phò mã sẽ không mấy suôn sẻ đâu.
Cơ mà mình vẫn thực sự thấy tò mò về vụ Phò mã không nói cho So chấp sự về việc Để hạ mời đi tiềm hạnh, không lẽ Phò mã đã đoán được ý đồ của So chấp sự khi đến làm quản gia cho nhà Yeonyoung Uý? Thôi để tác giả giải đáp điều này trong những chương sau vậy.
Thêm nữa tui rất thích cuộc đối thoại giữa Để hạ và Thúc. Để hạ như bị tát vào mặt ấy, đáng đời lắm haha. Ngôn từ nghe rõ nhã nhặn nhưng lại có sức mạnh ghê gớm đến vậy, phải dành một lời khen cho cách viết thoại của tác giả :3
Hóng chap sau quá chừng nha
Chưa dám đọc huhuhu :(( Sợ hết mất. Hay đợi đến tháng sau đọc một thể nhỉ?