Ở chap trước có bạn hỏi hoàng đến vẫn là một người đúng không? Đúng bạn nhé, chỉ là kiếp này anh không có trí nhớ của tiền kiếp và ko biết mình chính là tiên đế thôi, theo phần giới thiệu thì sau này anh sẽ nhớ ra mà.
Má ơi quên hết đi, hãy làm chính mình.
Chap trước | Mục lục | Chap sau
Không ai để ý đoạn đầu anh Hoàng hỏi ngươi thích đồ ngọt à? Hoành bảo không xong anh ấy nhìn chằm chằm, đến khi Hoành bảo có mới nói tiếp đấy haha. Xong còn bồi thêm câu ‘tốt, sao lại thích ăn đồ ngọt như trẻ con thế?’ Kiểu phải nghe bằng được câu trả lời mình muốn nghe mới thôi, để cái sự chuẩn bị cả đống điểm tâm của mình có ý nghĩa vậy ấy ^^
Làm cách nào quên được
Phải quên hết đi ,là chính mình, thì anh Hoàng mới có cơ hội có dc tình yêu của ẻm trong kiếp này.người gì khôn thế =))
Mong họ hp
Đọc tới đâu thấy đau tới đó, ko biết vì sao hay tự bao giờ Hoành đã quên mất bản thân mình ở hiện tại mà cứ nhớ tới quá khứ đau buồn. Nghĩ thôi đã quặn thắt cả tim, chỉ mong kiếp này ko ai phải vì mình mà mất đi 1 sinh mệnh.
Cám mơn nhóm dịch nhiều nha truyện edit mượt lắm❤️
Vậy thụ thừa nhận là chuyển kiếp rồi sao?
Giữ câu này lại cho đến ngày anh hoàng có ký ức kiếp trước
Hoàng thượng cũng có lúc nhìn dễ thương lắm không phải luôn đáng sợ lúc nhìn chằm chằm vào nương nương biểu cảm khuôn nhìn cưng quá
Cảm ơn nhóm dịch nhiều nha
Yêu nhóm lắm
Thương nhóm lắm
Nhóm cố lên nha ♥️♥️♥️