“Mùi hương của đại nhân… đang nhạt dần. Mùi hương ngọt ngào ấm áp của đại nhân… Mùi hương dù xa vạn dặm ta cũng ngửi thấy, Mùi hương chỉ mình ta hiểu được… Đại nhân… tại sao?” Ôi Gyeohan ơi, thương quá trời…
Chap trước | Mục lục | Chap sau
…So với việc tới một nơi xa lạ, tranh đoạt một mảnh trời riêng cho mình, chẳng bằng trở lại nơi mình đã quen thuộc, đoạt lại những thứ vốn nên thuộc về mình…
Ad ơi ko xem đc ạ:((
oi trái tym cụa toiiii T ^ T đọc mấy chương này đau lòng qué
Gr vẽ cho các bác hủ mời ghé chơi https://zalo.me/g/honbag232
Con tim thíu nữ của toai hông chịu nổi, trời ơi..
Hik