“Sao ta có thể bỏ lại đại nhân một mình chạy được. Có chết cũng phải chết cùng nhau. Sống thì phải ở bên nhau mãi mãi.” Kết thúc rồi, gần như là viên mãn rồi, hóng ngoại truyện của hai người sau này lắm lắm…
Cảm ơn Bạch Danh Lương đã đồng hành cùng bọn mình trong suốt bộ truyện và cảm ơn các bạn đọc đã theo dõi và ủng hộ bọn mình trong suốt thời gian qua nha, hẹn gặp lại ạ.
Chap trước | Mục lục | Chap sau
được rồi k sao thế này thì considered là he được rồi
Ok pơ fecj ra nói thật chứ thăng chó de nó matdayvai
trời lạnh rồi, người đâu, đem cái dái khô của thằng mặt lờ đó ném vào lò lửa cho ta
Lâu r mới có bộ giúp t khóc sưng mắt…
ỏ buồn thật sự :((( khóc quá trời quá đất
Bình thường đọc chap cuối vui lắm . Mà đọc bộ này chap cuối khóc sưng mắt
Clm t khóc ướt cmn áo luôn
Họ đã chờ được đến mùa xuân và sau này sẽ cùng nhau trải qua thật nhiều mùa xuân❤️