“Hiện giờ đang vô cùng hối hận, còn chưa kịp làm anh ấy mà đã rời đi rồi” Thu Nhượng, đừng khiến tôi phải hận cậu -_-
“Anh bị bắt nạt! Làm sao em có thể ngồi im không quản được! Nếu để bọn em được sống tốt mà anh phải chịu khổ.. Thì em chẳng cần! Nếu không vui, chúng ta sẽ đi, không đến Bắc Kinh, cũng không ở lại nơi này nữa. Em nhất định sẽ đi cùng anh.”
Truyện này ngang raws rồi nha mn ơi, bản Trung update thứ 7 hàng tuần nhé, cảm ơn b Phi Phi lắm vì đã giúp bọn mình mua được raws hehe, hẹn gặp lại mn vào t7 hàng tuần
Chap trước | Mục lục | Chap sau
Tôi nghĩ bộ này Vạn Quân về với tiểu Hà thôi, nhưng cá nhân tôi thấy Vạn Quân vẫn chưa đủ trưởng thành, chưa đủ mạnh mẽ để làm chỗ dựa cho bạn thụ ấy. Nhượng Thu thì toxic quá ẹ, xem xong chương này hơi chê ẻm nha. Tôi thích niên hạ lắm, chiếm hữu 1 tí càng tốt, cơ mà kiểu như của NT thì đọc sợ hơn là thích ấy. Chả biết truyện đi về đâu
Nói thật thì tôi vốn sủng thụ, như HN tôi lại càng thấy thương hơn. Đúng là tình cảm làm con người ta lạc lối mà, tình yêu thì cao cả thật nhưng biến nó thành mối quan hệ quá toxic thì khá đáng sợ.
…ai đó gọi cấp cứu dùm tôi với…
BẠCH LÂMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMM
Kích thích quáaaaa
clm tôi muốn đấm Bạch Lâm quá
Kích thích vãi :((( nhỡ đọc hết rồi k biết tìm đâu ra bộ nào làm tôi lại có cảm giác như bộ này ಥ_ಥ
bủh, ai cho t xin tên tiểu thuyết đi, t chầm cảm wá