
Note: Tác giả up thiếu mấy pic mới bổ sung nhé mn
Mấy má reup tha web con giùm đi -_-
“Đừng nói ra thư ký Lee. Tôi không muốn nghe, cũng không có nhu cầu muốn biết. Lẽ nào tôi đã nhầm lẫn sao? Tôi tưởng ngay từ lúc đầu chúng ta đã đồng ý là sẽ không có cảm xúc xen vào rồi? Phải không? Cuộc hội thoại này chỉ dừng ở đây thôi. Tôi không muốn đánh mất một thư ký có năng lực. Tuy nhiên những thứ phiền phức này khiến tôi thức sự chán ghét đấy. Tôi sẽ có phép cậu nghỉ đến khi nào cậu thu xếp được mọi thứ. Nếu như vậy mà vẫn không được thì… Tôi sẽ sắp xếp công việc khác như đã hứa. Hãy nghỉ việc đi.” Cần thiết tuyệt tình như vậy sao? Nếu anh đã rõ ràng như vậy, thì cái sự ghen tuông ở cuối chao trước đầu chap này là gì? Tại sao anh thấy khó chịu khi ngửi thấy mùi thuốc lá của Jae Oh trên người thư ký Lee, và khi thư ký Lee đòi nghỉ việc, biểu cảm của anh lại như vậy…
Chap trước | Mục lục | Chap sau
t drop bộ này từ năm ngoái là tại do chap này nè đm h đọc lại vẫn buồn như ngày đầu
Dung mama, hãy đưa top9 vô lãnh cũng
Mình đoán là “ghen” đôi khi không nói lên điều gì cả, những người họ có tính kiểm soát (dù ít dù nhiều) thì họ cảm thấy việc họ không yêu đối phương nhưng vẫn muốn nắm tc đối phương trong tay và không muốn đối phương thoát khỏi mình nó cũng dễ hiểu :’) giám đốc tận hưởng tc mà Lee Nan dành cho anh và anh ta còn lợi dụng điều đó mà vẫn tự tin rằng dù mình không đáp trả thì cũng k có vấn đề gì thì khi Lee Nan có dấu hiệu “bị cướp đi” sự ghen chỉ là cách anh ta thể hiện sự kiểm soát của mình thôi. Nói ngắn gọn là ghen không phải vì yêu mà ghen vì không là của mình ấy
t khóc từ đầu đến h, khổ thân con t huhu
top kì quá :<<
Gieo hi vọng r mik tự mik dập tắt
Ôi em bé của tôi
Mé nó nết kì cụt thiệc chứ