
Cảnh đội trưởng làm Lee Geom và cảnh Woo Yeon đến gặp ba mẹ vợ đan xen nhau, tác giả sắp xếp khéo thật đấy, kiểu cùng một thời điểm, hai người khác nhau ở trong hai hoàn cảnh lại cùng phải chịu đựng như nhau, Lee Geom phải chịu đựng sự dày vò thể xác còn Woo Yeon là sự dày vò về tinh thần, hai người này đều đang không hạnh phúc… cảnh tối cảnh sáng và đều câm lặng đè nén như nhau, H bộ này không có nhiều tiếng ư ah hay sfx gì nha mn, nhưng tui cảm nhận được cái đau đớn nén nhịn trong biểu cảm của Lee Geom, và đọc xong chap này tôi không có thiện cảm với anh đội trưởng cho lắm, Lee Geom kiểu vì sợ ổng nên mới không phản kháng mà thôi, còn thường xuyên phải chuyển chỗ ở vì bị ổng bám theo và theo dõi nữa.
Bên Woo Yeon thì chị vợ tương lai là một cô gái tốt, chị ấy thậm chí còn cảm nhận được khoảng cách giữa hai người nhưng vẫn muốn bước thêm một bước ở bên cạnh Woo Yeon, có lẽ tương lai chị sẽ phải chịu đau khổ rồi….
Mọi người đọc truyện đừng cứ thấy ngầu thấy giỏi là tốt, phải dựa vào cảm xúc của nhân vật, câu chuyện và nỗi khổ của họ nữa…. Rất mong chờ các chap tiếp theo luôn ^^ Thank you
Chap trước | Mục lục | Chap sau
Ê…nhỏ Geom nói như vậy thật hả?!!(Nói như cái lời mà cha tóc trắng kêu nói á….)
Namchang là tên gọi điếm hả mọi người ???
cho t hỏi là bộ có lời cảm ơn tên gì v ạ
đã u mê bộ này
Tò mò đọc thử
nghe bảo tr này ngc qus k dám đọc ,thoi t từ bỏ
ủa cây phát sáng của t đâu? cây gì nx zạyy
nét thì ổn nhma cái gậy phát sáng nó áy quá , nhìn hơi khó chịu con mắt vì nó k đc rõ ràng =()