
“Chúng ta đã cùng nhau trải qua những mùa mà trước đó chúng ta không thể. Không có ký ức nào cần chữa lành, cũng không có ký ức nào phải quên đi cả. Vốn dĩ ký ức là thứ sẽ luôn bị chôn vùi bởi cái mới. Thời gian cũng giống như dòng nước, sẽ cuốn trôi mọi thứ. Tất cả mọi chuyện đã xảy ra đều trở thành một yếu tố nhỏ tạo nên con người của tôi hiện tại. Không cần phải suy ngẫm hoặc tiếc nuối về những trường hợp sẽ xảy ra khác với bây giờ. Những phần bị mài dũa, đục khoét rồi đông cứng lại, nó đã giúp tôi đối diện được với bất cứ chuyện gì.Cho dù có bị đày xuống dưới vực sâu, cho dù có gặp phải đau khổ như thế nào. Chỉ cần vẫn có một người đáng để bản thân mạo hiểm cả cuộc đời ở bên cạnh. Chỉ cần như vậy thôi thì mục đích mới cho cuộc sống mà bạn đã trải qua trước kia đã hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết. Và nếu như kỳ tích xuất hiện như ý muốn, rằng người đó cũng đánh cược cả cuộc đời để ở bên cạnh bạn. Thì điều đó không khác gì món quà cho việc bạn đã sống một cuộc đời thành công và đầy ý nghĩa hơn bất cứ ai. Chúng ta đã vượt qua ngưỡng cửa của cuộc đời và bước vào một giai đoạn mới của cuộc sống, sẽ cùng nhau viết nên câu chuyện về những niềm vui và nỗi đau mới.”
Tân lang đánh mất – Hoàn-
Chap trước | Mục lục | Chap sau
thấy hơi thiếu thiếu, lụy quá
Cảm ơn tác giả vì một tác phẩm tuyệt vời, cảm ơn nhà dịch đã đồng hành
Huhu, thứ 3 tui thi nhưng tui đã thức nguyên đêm đọc hết bộ truyện nì. Từ những chap đầu tiên cho đến kết thúc, từ những gam màu trầm uất, máu me và cuộc đời bất hạnh của em bé, cho đến khi em bé thắng cuộc trước một CH to lớn gần như đã nuốt chửng cả cuộc sống em. Một từ thôi “đỉnh”. Cảm ơn HACC đã dịch truyện cực mượt, văn phong siêu đỉnh. Từ khi truyện mới ra tui đã phân vân rất lâu không có dũng khí đọc truyện vì thấy em bé khổ quá, nhưng sau khi đọc rồi tui mới biết là thật may vì tui đã đọc, nó tiếp cho tui quá nhiều động lực, em bé của tui đã trải qua cái vực sâu đó như thế nào? Cho đến cuối rồi em vẫn phải giằng xé vì cái chết của mẹ, vì sự cay nghiệt và ghét bỏ của mẹ em, em đã phải tự hỏi bao nhiêu lâu rằng “tại sao lại là em?” “em đã làm gì sai?” “Em không đáng bị như vậy”. Cũng đã thấy WY đã dằn vặt ra sao khi biết em rơi vào cái vực thẳm ấy một phần là do “về sớm 10p”. Bộ truyện cực hay, đi từ gam màu u tối và em bé xuất hiện chỉ trong màu đen tịch mịch cho đến những gam màu sáng dần và cuối cùng Geomie đứng bên bờ biển, dưới ánh nắng rực rỡ. Chắc là lần đầu tui mới để lại cảm nhận sau khi đọc xong truyện như vậy. Nhưng mà cảm ơn HACC rất nhìuuuuuu ❤️❤️
Zuii quá
Ê t cảm thấy trống vắng quá.. kiểu m vừa toàn tâm toàn ý dành cho 1 thứ gì đó rồi đến khi nó đi đến hồi kết thì ko biết làm gì tiếp theo.. :”))) quá khứ của bot thì là điều gì đó thật khủng khiếp nhưng nhân vật Lee Geom đại diện cho câu hỏi là con người có thể chịu đựng đến đâu..? Thật may mắn khi t đc chứng kiến một con ng kiên cường như vậy. Cảm mơn nhà dịch rất rất nhiều
một bộ truyện miêu tả diễn biến tâm lý nhân vật đỉnh nhất mình từng đọc
T nghĩ đây sẽ là bộ chuyện BL hay nhất t từng đọc:))
ối ôi cuối cùng sau 4 tiếng đồng hồ ko ngừng rơi nước mắt thì cuối cùng cx có thể nhìn thấy 2 embe đáng yêu tới bên nhau . Hạnh phúc qué đi hehehehe