- Bản Hàn của tân lang đánh mất update vào các ngày 10,20,30 hàng tháng.
- KHÔNG REUP BẤT CỨ BỘ TRUYỆN NÀO CỦA HẮC ÁM CHI CÁC, đệt
Trở về thực tại rồi mn ơi, chẳng có lẽ vol2 sắp hết… Vậy là quá khứ của Geom chúng ta đã được chứng kiến hết rồi đó ạ huhu…
Chap trước | Mục lục | Chap sau
ê có lẽ tao cũng sắp chai lì cảm xúc giống Geom luôn r☺️☺️ giờ là đôi mắt vô hồn thờ thẫn bất lực với cái sự khốn nạn của cuộc đời ẻm❤️
Đoạn t quan tâm là những kẻ tham gia vào việc làm tình cũng với Geom 10 kẻ thì sẽ có khoảng 7 kẻ đã từng muốn giúp em, t ko biết nói sao nhưng đây là chi tiết t quan tâm nhất, kiểu như dù bị chơi đùa, coi như là đồ chơi giải tỏa thì lại có những kẻ tự dưng “tốt bụng” muốn giúp em ra nước ngoài hay chạy trốn, dù là vì muốn độc chiếm em đi chăng nữa thì vẫn k thể phủ nhận việc họ đã từng rung động vì em. Nhất là khi ông bác sĩ bị em phản bội, ánh mắt đó như thể hẳn thật sự cảm thấy bị tổn thương, rồi thêm ông sếp già già nữa, cái câu “ta già rồi nên ko đủ sức đâu, nghỉ ngơi đi” cũng có thể hiểu lấy là một chút ấm áp.
Với t nhìn vào sẽ nghĩ Geom có lẽ đã tự mình bỏ đi những cơ hội, tuy không thể chắc chắn nếu em ấy đồng ý bỏ trốn cùng ai đó thì sẽ ko bị bắt lại, hay là ko chắc tới cuối cùng em sẽ lại ko bị phản bội, nhưng chắc chắn rằng nếu như những thứ khủng khiếp do thằng tóc trắng làm ra với em khi xưa thì có lẽ em đã chọn bỏ trốn rồi tìm đường cứu bản thân rồi.
Sau cùng vẫn là thương cho số phận nghiệt ngã ấy, em ấy chả có lỗi gì cả, sinh ra xinh đẹp là tội sao, dịu dàng là tội sao, truyện như thể phản ánh mặt tối của xã hội vậy, thứ ta nghĩ là tốt, người ta nghĩ là tốt lại là kẻ ác nhân dơ bẩn, từ cảnh sát tới bác sĩ đều có thể bị dục vọng che lấp, tiền bạc có thể biến con người ta thành món đồ mặc sức dày vò. Nếu gặp t, t đã tìm cách cắt đứt đời mình từ cái ngày bị xem là tân lang rồi
Đm thế giới ấy điên rồi !!
Quá khứ của em chỉ có đớn đau,chỉ khi ở bên yoo woen em mới cảm nhận được hạnh phúc thật sự…
Đoạn mà LG nhận ra cái người dịu dàng ấy cũng chính là người nhấn chìm bản thân xuống vũng lầy, “Thì ra anh ta không hề quan tâm mình còn sống hay đã chết…”, lúc nào cũng trưng ra bộ mặt an ủi, vỗ về nhưng thực ra giống như đang huấn luyện 1 con vật vậy đó. Đây là sự đối lập mà chỉ duy nhất ở WY mới có, còn nhớ những chap trước, cho dù chỉ là 1 cái sẩy chân thôi WY cũng luôn hỏi LG rằng “Cậu có sao không?”. Sự đối lập đến đau lòng
Hmmm…, thấy truyện này giống với pear boy lắm luôn !nhưng mà thấy cáu này đau hơn thui!}:(((((
Quá khứ của Geom lm t khóc kh thở nổi mn ơi
Ko dám đọc tiếp luôn á:(((((